Tạ Ngọc Chu đứng bên ngoài hoàng cung, gượng gạo kéo kéo tà váy.
“Ngươi thề là sẽ không tiết lộ việc ta mặc đồ nữ ra ngoài chứ?”
“Ta đường đường là Phật tử chuyển thế, cũng cần thể diện chứ! Nếu chuyện này lan ra, ta nào còn mặt mũi nào để sống tiếp nữa chứ?” Tạ Ngọc Chu hạ giọng, nhìn Lục Triều Triều với vẻ khó chịu.
Hắn khoác trên người chiếc váy lụa màu hồng phấn, viền váy thêu những cánh bướm tưởng như sắp dang cánh bay, theo từng cử động của hắn mà rung rinh sống động.
Tạ Ngọc Chu giờ đã mười ba, mười bốn tuổi, khuôn mặt từng mũm mĩm vì cơ thể chưa phát triển, nay lại trở nên thanh thoát nhỏ nhắn. Cậu bé từng khóc ròng vì khuôn mặt giống hệt phụ thân, giờ đây, lại trông như một thiếu nữ thanh tú, duyên dáng.
Lục Triều Triều đã sử dụng bảo vật từ Thần giới để trang điểm cho hắn. Dù không đến mức nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cũng toát lên vẻ thanh tú của một mỹ nhân nhỏ.
Thêm vào đó, trên người hắn còn mang một khí chất thanh thoát tựa sương khói, thật sự trông rất đỗi linh động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play