“Đừng khóc, đừng khóc… ta tiễn phụ thân ra khỏi thành, rồi gặp A Man nên hơi chậm trễ một chút thôi mà.”
Lục Triều Triều nhẹ nhàng an ủi, còn đưa tay vỗ nhè nhẹ lên vai Tạ Ngọc Chu.
“Ta vẫn ở nhà đây, Ngọc Chu ca ca, huynh sao vậy? Là gặp ác mộng sao?” Giọng nói êm ái của nàng dần xoa dịu nỗi bất an đang dâng trào trong lòng Tạ Ngọc Chu.
Khí tức trên người Tạ Ngọc Chu hỗn loạn, ngập tràn lo lắng. Nghe nàng nói vậy, hắn nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, bóp nhẹ một chút, ấm áp… tất cả đều tốt đẹp, tất cả vẫn ổn.
Cuối cùng, hắn cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Ngọc Chu, huynh còn chẳng mang giày tất gì cả.” Lục Triều Triều dắt Tạ Ngọc Chu ngồi xuống bậc thềm, thấy hắn chạy đường xa mà bàn chân đã bị đá làm xước đến rướm máu, nàng không khỏi cau mày.
Nàng lấy khăn tay lau đi máu và bụi bẩn, rồi đeo lại giày tất cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play