Mạch Phong thấy không yên tâm.
Ban đêm lại đến phòng Thiện Thiện ngồi thêm chốc lát.
“Đệ biết việc nào nên làm, việc nào không nên làm chứ?” Mạch Phong hỏi.
Thiện Thiện vừa rửa mặt xong, ngồi trên giường, thần sắc đầy chính khí: “Ca ca cứ yên tâm, Thiện Thiện tự biết chừng mực!”
“Ta có thể không nhận, nhưng người ta không thể không tặng.”
“Đóng cửa sổ lại, gió tham ô không thổi vào được, nhưng gió thanh liêm làm sao mà cũng thổi ra được? Ca thấy có đúng không?”
Mạch Phong mím chặt môi, khuôn mặt nhỏ cũng hơi đỏ lên. Cậu sinh ra và lớn lên ở thôn quê, nhiều điều Thiện Thiện nói thật sự không nằm trong tầm hiểu biết của cậu, đến nỗi cậu cũng chẳng biết phải phản bác thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT