Khi Thiện Thiện về đến nhà, đôi mắt của cậu sưng húp đến mức không thể mở ra được.
Nhũ mẫu khóc đến thờ không nổi, tự trách mình rồi lao lên ôm lấy cậu: “Là lỗi của nô tỳ, tất cả là do nô tỳ không chăm sóc tốt cho tiểu công tử.”
Nhìn thấy toàn thân Thiện Thiện dính đầy máu, nhũ mẫu loạng choạng đến mức suýt nữa ngã quỵ xuống. Từ khi Thiện Thiện chào đời, chính bà là người đã chăm sóc cậu, làm sao không đau lòng cho được.
“Không phải là máu của Thiện Thiện đâu.” Truy Phong vội trấn an.
Lục Triều Triều hít sâu một hơi, liếc nhìn Thiện Thiện rồi nói: “Nhũ mẫu, bà đừng tự trách mình. Chuyện này không liên quan đến bà. Cái tốt của bà đối với Thiện Thiện, cả ta và phụ mẫu đều rõ cả.” Là do có kẻ đáng bị đánh.
Sau đó, Lục Triều Triều tăng gấp đôi tiền lương tháng cho nhũ mẫu.
Nhũ mẫu đỏ mắt, vội vàng lau sạch người cho Thiện Thiện. Khi thấy cơ thể cậu chỉ có vài vết trầy xước nhỏ, không bị thương nặng, bà mới thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play