[Chà chà, ngày mai chính là ngày nhị ca ta bị chuốc say đến bất tỉnh nhân sự… Nhị ca không hề đề phòng nàng ta, nàng ta bưng ly rượu đó lên, hạ thấp người xuống.] Lục Triều Triều thầm hả hê trong lòng.
Lục Chính Việt càng nghe càng đề cao cảnh giác.
“Muội đã vào phủ rồi thì coi như nhà mình, cứ tế bái trong phủ đi. Muội đã cứu mạng ta nên đây là lẽ dĩ nhiên. Ngày mai ta sẽ đến đây cùng muội.” Lục Chính Việt không hề lộ ra vẻ gì.
Hai người lại đi trong tuyết một lúc lâu, Lục Chính Việt mới đưa nàng ta về sân.
Nàng ta đứng trong tuyết, nhìn theo bóng dáng của hắn càng lúc càng xa với ánh mắt rưng rưng, chỉ cần Lục Chính Việt quay đầu lại, sẽ có thể nhìn thấy dáng vẻ ấy của nàng ta.
Và quả nhiên, Lục Chính Việt quay đầu lại.
Phải đến khi Lục Chính Việt đi xa, nụ cười trên môi nàng ta mới đột nhiên tan biến.
Tiểu nha hoàn tiến lên nói: “Tô cô nương, nô tỳ hầu hạ ngài rửa mặt nhé? Trên người cô nương toàn tuyết, dễ bị cảm lạnh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play