“Ngươi còn tâm trạng để đùa giỡn…”
“Mắt đã mù rồi!” Tạ Ngọc Chu nhìn thấy dáng vẻ đó của nàng, vừa tức giận vừa buồn cười, cuối cùng lại hóa thành nỗi xót xa.
“Thực ra, cũng không cần phải buồn vì ta, không nhìn thấy cũng có vài lợi ích. Ít nhất là, không cần phải làm bài tập…” Bé con kéo kéo vạt áo của Tạ Ngọc Chu, cười tươi an ủi.
Đôi mắt sáng như sao của nàng giờ đây đã xám xịt, không còn chút ánh sáng nào.
Tạ Ngọc Chu cảm thấy khó chịu trong lòng, thấy mắt nàng đỏ hoe, cũng đoán được trong lòng nàng không hề yên ổn.
Bầu không khí trong điện nặng nề đến nghẹt thở, như có tảng đá lớn đè nặng lên ngực.
Lúc ăn trưa, Tạ Ngọc Chu cẩn thận đút cơm cho Triều Triều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT