"Hầu gia, việc gì phải làm nhục thiếp thân như vậy?"
"Thiếp thân có đủ cả nhi tử lẫn nữ nhi, dù Nghiên Thư bị phế, thứ con hoang dơ bẩn kia cũng không thể so sánh với thằng bé được!"
"Hắn ta là con ngoại thất, là thứ hạ tiện dơ bẩn không thể lộ mặt ngoài ánh sáng, làm sao có thể ghi danh làm dưỡng tử? Hầu gia, ngài có thể không ưng ý thiếp thân, nhưng ngài cũng không thể nhục mạ thiếp thân như vậy!"
"Anh hùng không hỏi xuất xứ, Cảnh Hoài là một đứa trẻ tốt." Lục Viễn Trạch hít sâu vào một hơi, cố gắng kiềm chế cơn giận dữ trong lòng
"Con hoang của dâm phụ, sao có thể gọi là anh hùng?" Hứa thị nhàn nhạt nói.
"Đủ rồi!" Lục Viễn Trách vừa dứt câu có lẽ cảm thấy ngữ khí của bản thân có chút nghiêm trọng nên ông ta nói chậm lại vài phần.
"Thôi, ta chỉ đùa thôi. Ta đã có Vân Nương và Nghiên Thư rồi, không cần thêm ai khác nữa."
Hứa Thị không tỏ ý kiến gì với ông ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT