Mặt mày Lục Triều Triều tối sầm, không chịu nói lời nào.
“Danh tiếng của ta, danh dự của ta! Cam Đường, cái thứ nghiệp chướng nhà con!” Nàng nghiến răng ken két.
Tạ Ngọc Chu ngập ngừng nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Thật ra, danh tiếng của ngươi, vốn cũng đã không tốt lắm…” Bị người ta đuổi đánh còn tính là nhẹ.
Lục Triều Triều lườm cậu một cái.
“Người nói thật, thường không được ưa chuộng.” Tạ Ngọc Chu xoa đầu lẩm bẩm.
Quốc sư tìm được một khách điếm, thuê vài phòng hạng sang.
“Mua chút thịt linh lộc, đúng rồi, chính là quán ngay cửa. Rồi sang tiệm bên cạnh mua ít thuốc…” Lục Triều Triều thành thạo bước vào dược phường, mua vài viên thuốc trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play