Tạ Ngọc Chu đắc ý nhướn mày nhìn Lục Triều Triều.
Đợi đến khi đệ tử Vạn Kiếm Tông rời đi, cậu mới nói: “Chu Ngọc Tạ thề, thì có liên quan gì đến Tạ Ngọc Chu ta? Ông trời sẽ không trừng phạt ta đâu!”
Cậu chắp tay trước trời vái vái: “Xin hãy coi như là vừa nãy con thả một cái rắm thôi.”
Sau đó, cậu quay sang khoe với Lục Triều Triều: “Ta lợi hại chứ? Lừa được bọn họ rồi.”
Lục Triều Triều cười mà như không cười: “Ở linh giới, đến cả chó cũng có linh khí, còn ngươi... lại là một phàm nhân thuần túy. Có phải vì họ khinh thường ngươi không?” Ngươi như vậy mà còn gây chuyện sao?
Mặt Tạ Ngọc Chu xị xuống.
“Ngươi chỉ được cái mồm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT