“Là ai cơ?” Lục Triều Triều trừng lớn đôi mắt của mình.
Ông già tệ bạc kia của luôn trang điểm ănmặc tỉ mỉ, cực kỳ nhân mô cẩu dạng*, lúc nào cũng là cái dáng vẻ phong lưu phóng khoáng.
*Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Bên ngoài mang hình dáng con người nhưng bên trong tư cách/ tính tình/phẩm chất thấp kém
Còn người đàn ông bên đường kia lại lôi thôi lếch thếch, râu ria xồm xoàm, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ lúc trước của ông ta.
"Lão thái thái qua đời, ông ta phải để tang ba năm. Mấy ngày nay ở trong phủ, ông ta đều mượn rượu giải sầu..."
"Bây giờ Lục Viễn Khê và Lục Cảnh Hoài đã nắm quyền ở trong phủ thì làm sao ông ta lại có thể sống thoải mái được chứ?"
"Không có con cái, rơi vào một tình cảnh thất vọng đến khôn cùng, chờ đến khi ông ta hết kỳ để tang thì chỉ sợ quan chức của ông ta cũng giữ không nổi. Hầu phủ thịnh vượng ngày xưa giờ đây đều bị ông ta khiến cho nó trở nên lụn bại không còn gì.” Ánh mắt của Hứa thị tràn đầy vẻ trào phúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play