“Ha ha ha, mau lại đây mà xem này, đứa nhóc nhà ai đây, tóc đều bị thiêu cháy hết rồi!”
“Buồn cười chết mất, khuôn mặt thì đen sì, quần áo rách tả tơi, trên tay còn cầm cái bình sữa, tròng mắt trắng dã... Ha ha ha ha ha...” Tuy rằng trước đây Lục Chính Việt đã trưởng thành một cách nhanh chóng do chiến sự và ôn dịch tàn phá.
Giờ đây tâm trạng của hắn đã được giải tỏa hết cho nhẹ nhàng, hắn lại dần dần thể hiện ra tâm tính của thiếu niên.
Lục Chính Việt vừa cười vừa chỉ vào cửa, hắn cười đến mức cong cả người không đứng thẳng lên nổi.
Cười, cười mãi...
Lục Triều Triều ngửa đầu nhìn về phía hắn, thanh thúy gọi một tiếng: “Nhị ca.”
“Ha ha ha ha...” Tiếng cười của Lục Chính Việt đột ngột dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play