Địa cung này rất là rộng lớn.
Hơn nữa, viêc bố trí ở nơi đây cũng rất là dụng tâm, mặt đất được trải vàng bạc, tường thì dẫn đường bằng đèn trường minh ngàn năm bất diệt cùng với dạ minh châu.
Càng đi vào trong, không gian càng rộng lớn.
Nhưng cũng càng hỗn độn, mọi người đều có thể thấy rõ dấu vết tranh đấu của quá trình cướp đoạt vàng bạc ở bên trong địa cung này.
“Đã lấy đi vật chôn cùng của người ta thì cũng thôi, sao lại còn có thể chà đạp địa cung như thế này được chứ.” Lục Chính Việt chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận.
“Hoang thành vốn là một nơi lưu đày, đại bộ phận người bị lưu đầy tới đây đều là hậu duệ của những tội thần bị lưu đày. Phần lớn sống ngày nào hay ngày đó, lễ nghĩa gì đó với bọn họ cũng đã không còn được quan trọng rồi.” Người dẫn đường ngượng ngùng nói.
“Có thể tham nhưng không thể không có lương tâm. Đã lấy vàng bạc của người ta rồi thì cũng nên lui ra ngoài chứ không nên phá hoại địa cung đến mức này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play