Tạ Ngọc Chu luống cuống.
Gò má Lục Triều Triều đỏ bừng, ánh mắt hoảng hốt, toét miệng ra cười ngây ngô, dáng vẻ này làm cậu ta sợ đến hồn phi phách tán.
Cậu ta vừa mới bị ăn một trận đánh đến mềm người rồi mà!
“Tại sao chỉ với một giọt rượu thôi mà ngươi đã say rồi? Ngươi trâu bò như vậy mà, tại sao lại chỉ uống một giọt rượu thôi mà đã say! Điều này quả thật là vô lý! Không hề phù hợp với thiết lập ngưu bức của ngươi chút nào!” Da đầu của Tạ Ngọc Chu tê dại.
Cậu ta thật sự sợ sắp chết rồi, như thế này cậu ta sẽ bị đánh hỗn hợp đó.
“Ngươi đừng lắc lư nữa, ngươi cứ hoảng như vậy làm Triều Triều muốn nôn…” Khuôn mặt nhỏ của Lục Triều Triều nhăn lại như trái khổ qua.
“Suỵt suỵt suỵt, nhỏ giọng thôi. Phụ hoàng mà biết chuyện này sẽ đánh chết huynh mất…” Lục hoàng tử cũng sợ đến tái mặt tái mày rồi. Cậu lúc nãy cũng nếm thử một giọt, cậu chỉ cảm thấy nó có vị cay cay ngon miệng, nhưng nó không có tác dụng chậm giống như Lục Triều Triều lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT