“Khi phát hiện ra muội, muội đang nằm trong chiếc tã lót bị chôn vùi trong cơn bão tuyết.”
“Chỉ lộ ra cái khuôn mặt nhỏ của muội, mặt mày đều đã đông cứng và tím tái, khó khăn lắm mới phát ra được tiếng động. Hơi thở của muội cũng ngày càng yếu, quần áo trên người cũng bắt đầu đóng băng, nếu đến muộn hơn một bước nữa, có lẽ cả thần tiên cũng không thể cứu được muội.”
“Bên cạnh muội lúc đó còn có một người phụ nữ chết đã lâu, có lẽ là bảo mẫu của muội.”
“Người phụ nữ đó lại không có một xu dính túi, chúng ta cũng không rõ là vốn dĩ không có hay là đã bị người khác lấy mất.”
“Mẫu thân đã ôm muội trở về, người tìm kiếm trên người muội thì thấy bên trong tã lót của muội có một chiếc ngọc bội được giấu kín. Chúng ta đã chôn cất người phụ nữ kia rồi ôm muội về nhà họ Hứa. Dù đã hỏi thăm khắp nơi, chúng ta cũng không tìm được là nhà nào đã vứt bỏ một đứa bé. Nửa năm sau, chúng ta đặt tên cho muội là Thời Vân, hy vọng dù muội đã trải qua nhiều sóng gió khi mới sinh nhưng tương lai sẽ gặp may mắn và vận khí của muội cũng sẽ được thay đổi.”
Trên mặt Hứa Ý Đình hiện lên nụ cười sâu xa, khi ấy, điều khiến huynh đệ bọn họ vui nhất là khi nhà có thêm một muội muội.
Khi biết muội muội không tìm được người thân, bọn họ lại càng vui mừng đến nhảy nhót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT