Trước khi trời tối, Lục Cảnh Dao được đưa về Bùi gia.
Nàng ta nước mắt lưng tròng, đứng ở cửa ôm lấy lão thái thái, ghé vào vai bà ta luyến tiếc chia tay.
"Cảnh Dao không muốn rời khỏi tổ mẫu, Cảnh Dao luyến tiếc tổ mẫu."
"Tại sao chúng ta, là người một nhà lại không thể ở cùng một chỗ?" Lục Cảnh Dao nức nở, lão thái thái đau lòng đến tận tâm can.
"Nhìn phụ thân và tổ mẫu, Cảnh Dao còn phải giả bộ là không thân thiết. Cảnh Dao thật khổ sở…" Lục Cảnh Dao ghé vào vai lão thái thái, nhỏ giọng nức nở.
"Đều do tiện nhân kia chiếm đoạt vị trí của Cảnh Dao chúng ta. Nhưng đừng khóc, con là bảo bối của hầu phủ. Trụ trì chùa Hộ Quốc đã nói con có phúc khí. Đừng khóc nữa, tổ mẫu đau lòng lắm." Lão thái thái đau lòng vỗ về, tôn nữ ngoan của bà ta thật đáng yêu.
Nơi nào giống Lục Triều Triều, tân chân đã vụng về lại hay làm người ta tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play