Lúc được đưa đến bệnh viện, máu trên vết thương đã đông lại.
Máu và da thịt trộn lẫn, nhìn qua rất đáng sợ.
Bác sĩ dùng bôn gòn thấm cồn sát trùng, vừa xử lí vết thương vừa hỏi:
“Đã là người lớn như vậy rồi sao chơi pháo còn để mình bị thương nặng đến vậy?”
Tôi suy nghĩ: “Tôi chỉ muốn thử xem lúc trúng đạn có phải cũng đau như vậy không.”
Ông ấy không nói gì nữa, cắm đầu xử lí vết thương, mãi đến khi băng bó xong mới buồn phiền nói thêm: “Đã xử lí xong vết thương rồi, nếu cô rảnh có thể đến khoa Tâm lí trên lầu thăm khám.”
Tôi rủ mi, chỉ cảm thấy vết thương sau khi được băng bó, cảm giác đau đớn cũng mơ hồ như cách một màn sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play