Một lễ này của Tiêu Trường Ninh lại vô cùng trịnh trọng so với bất cứ lời hứa hẹn nào.
Thẩm Huyền thực sự kinh ngạc.
Hặp đã thấy cấp dưới dập đầu với mình, cũng thấy nhóm quan lại trong triều chắp tay với mình, gặp qua đối thủ hướng chính mình khuất phục nhưng lại chưa từng có người hoàng thất nào lại hạ mình hành lễ với hắn. Người Tiêu gia, cho dù là con rối chỉ có thể mặc người bài trí nhưng trong xương cốt vẫn luôn duy trì sự thanh cao của hoàng thất, nhiều năm như vậy tuy Thẩm Huyền quyền cao chức trọng nhưng với người hoàng gia hắn cũng chỉ là một tên cẩu nô tài khoác da người.
Bọn họ vừa sợ hắn vừa xem thường hắn.
Lấy đại lễ kính hắn như vậy cũng chỉ có một mình Tiêu Trường Ninh.
Vị trưởng công chúa trẻ tuổi này lại đang gác tay trên trán, chậm rãi uốn gối khom lưng hành lễ, bả vai thon gầy của nàng hơi run, giống như một gốc cây hương bồ cắm rễ lơ lửng trong gió bão loạn thế, lấy uy lực của bản thân để nâng một cái đế quốc uy nghiêm đứng dậy.
‘Quân lấy người tài mời ta, lúc này ta lấy người tài báo ơn lại.’ Thẩm Huyền đã từng khịt mũi coi thường những lời này, hắn không rõ vì sao những tên thích khách đó chỉ vì một câu hẹn ước mà người trước ngã xuống người sau tiếp tục tiến lên muốn chịu chết, hiện tại hắn đã hiểu được chút rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT