Tô Ngữ vẫn đến công ty cùng Ôn Hoa như mọi ngày. Sau khi tới phòng làm việc, Ôn Hoa ôm Tô Ngữ cọ tới cọ lui một lúc rồi bắt đầu xử lý văn kiện. Tô Ngữ ngồi trên ghế sô pha cách đó không xa, bắt đầu suy nghĩ, thỉnh thoảng lại liếm môi rồi nhìn Ôn Hoa, sau đó cúi đầu nhìn sàn nhà. Lặp đi lặp lại vài lần, cuối cùng dường như Ôn Hoa cũng cảm nhận được điều gì đó.
“A Ngữ, chị làm sao vậy? Có phải có chuyện muốn nói với em không?” Cậu nhìn Tô Ngữ vô cùng chăm chú, vẻ mặt nghiêm túc.
Tô Ngữ cũng nhìn cậu, cô hít một hơi thật sâu rồi nói: “Để chiều về rồi nói, em cứ làm việc đi.”
Sau đó Tô Ngữ chạy đi tìm Cố Mộng. Bây giờ Ôn Hoa rất tôn trọng cô, sẽ không phải lúc nào cũng buộc cô bên cạnh mình. Chỉ là mỗi lần như thế, cậu đều sẽ nắm lấy tay cô, bày ra dáng vẻ đáng thương, nói cô về nhà sớm một chút. Nếu Tô Ngữ đi ra ngoài lâu rồi, chỉ cần không phải là đêm khuya, thì dù có nhớ cô đến mức nào, cậu cũng không thúc giục.
Tô Ngữ đến sớm hơn Cố Mộng một chút. Nhìn thấy Cố Mộng mở cửa quán cà phê đi vào, cô đứng dậy vẫy tay. Cố Mộng nhanh chân bước tới, vừa mới ngồi xuống thì Tô Ngữ đã phát hiện ra cô ấy có hơi khác thường.
“Hôm nay em làm sao thế? Cả người cứ không giống bình thường cho lắm.”
Cố Mộng không ngờ rằng Tô Ngữ liếc mắt một cái đã nhận ra. Cô ấy ngại ngùng mở miệng nói: “Rõ ràng như vậy sao, em… Em ha ha ha ha.”
Nhìn Cố Mộng cười đầy ngây ngô, Tô Ngữ cũng mỉm cười: “Nói chuyện của em trước. Em có chuyện gì à? Mặt mũi viết lên hai chữ “ngọt ngào”, có phải yêu đương rồi không?”
Cố Mộng thẹn thùng gật đầu, đáp: “Là người mà trước đây em kể cho chị nghe đó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT