Bà ta đang nhận lỗi thay cho Lý Thư Bân, cũng giống việc bà ta không do dự kích nổ quả bom do chính tay Lý Thư Bân chôn xuống để hại chết mình.  
Tô Dao nhìn Tiêu Nghiêm Lan: “Tôi đã chứng kiến không ít vụ án ba mẹ muốn nhận lỗi thay cho con cái, bà có biết tỷ lệ thành công là bao nhiêu không?”                          
“Là không.” Tô Dao tiếp tục nói: “Anh ta vì bản thân mình đã đưa bà vào chỗ chết, vậy mà bà vẫn còn muốn nhận tội thay cho anh ta sao?”
Tiêu Nghiêm Lan mỉm cười, nói: “Tôi đâu có nhận tội thay Thư Bân, cho dù mấy người có điều tra thế, điều tra nữa cũng chẳng tìm ra Thư Bân, dù sao cũng phải đền mạng, dùng mạng của tôi đền cho Vưu Hải Ba chẳng phải cũng như nhau hay sao?”
Khi Tiêu Nghiêm Lan nói đến con trai mình, ánh mắt bà ta sáng lên, giọng điệu đầy tự hào: “Thư Bân nhà tôi rất có triển vọng, là giáo viên đại học, là nhân tài của đất nước, tổ tông họ Lý nhà chúng tôi sinh ra một sinh viên đại học như vậy lại còn do tôi nuôi dưỡng mà thành, cho dù có chết xuống dưới đó cũng được nở mày nở mặt mà gặp tổ tông nhà họ Lý.”
Tô Dao: “Bà họ Tiêu, không phải họ Lý.”
Tiêu Nghiêm Lan cười lạnh một tiếng: “Tôi đã gả cho nhà họ Lý tức là người nhà họ Lý. Ba tôi hở ra cái là thích đánh người, hễ uống rượu là động tay động chân, chiếc roi trong tay như thể mọc đinh, em gái tôi đã bị ba tôi đánh chết. Ba tôi đánh tôi thừa sống thiếu chết, suýt chút nữa thì bị ông ta đánh chết, là người nhà họ Lý đã nhặt được tôi và cứu tôi, cũng kể từ đó tôi không còn mang họ Tiêu nữa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play