Tiêu Nghiêm Lan nhìn chất vải cùng đường may trên quần áo của Tô Dao, tất cả đều không phải là loại gì đáng tiền, có thể nhìn ra cô không giống một người hoang phí. Không như cô con dâu trước, mua quần áo toàn vài trăm đến một nghìn tệ, mua con búp bê giẻ rách cũng tới sáu nghìn tệ.
Tô Dao bắt gặp ánh mắt lóe sáng của Tiêu Nghiêm Lan, trông ánh mắt của bà ta như đang đánh giá một vật phẩm nào đó, khi đối diện với cô, lại biến thành nụ cười quá đỗi ân cần.
Tiêu Nghiêm Lan mỉm cười: “Điều hòa ở đây mở hơi lạnh, không tốt cho sức khỏe, có thể chỉnh to lên một chút không?”
Tô Dao: “Cháu cảm thấy vẫn ổn.”
Tiêu Nghiêm Lan nhìn thấy điều khiển điều hòa trên tủ bên cạnh, liền đứng dậy với lấy tự tiện bấm tăng lên hai độ: “Dì cũng là vì muốn tốt cho con, phụ nữ không thể để bị lạnh.”
Tiêu Nghiêm Lan dùng thìa khuấy khuấy trong chiếc cặp lồng, múc ra vài miếng mộc nhĩ: “Nó được trồng ở quê nhà dì, dì chọn cho con đều là những cái tươi nhất đó.”
Tô Dao: “Cảm ơn ý tốt của dì, thực ra cháu không thích ăn mộc nhĩ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT