Khi đến văn phòng Cục Công an thành phố, Tô Dao đã triệu tập mọi người lại mở một cuộc họp: “Đào, gọi điện cho đội phó Trần nhà em, sao còn chưa thấy đến?”
Ngô Thanh Đào nhanh chóng gọi xong: “Đội phó Trần ốm, xin nghỉ rồi ạ.”
Tô Dao nhíu mày: “Ốm thế nào?”
Ngô Thanh Đào: “Không nói ạ.”
Tô Dao không có thời gian lo việc của Trần Ngân Hà, sau cuộc họp cô lại thẩm vấn Ôn Lương và Dương Sơ Mẫn một lần nữa, manh mối thu được cũng gần giống như hôm qua. Ôn Lương khẳng định rằng Dương Sơ Mẫn đã giết Tưởng Chân Chân, còn Dương Sơ Mẫn thì từ chối thừa nhận, nói Tưởng Chân Chân hãm hại cô ta.
Tô Dao dẫn theo người điều tra lại một lượt, từ nhà họ Tưởng đến trường cấp ba số bốn, rồi đến hiện trường vụ án bên bờ sông Vân Giang, bao gồm cả căn nhà gỗ nơi Ôn Lương bắt cóc Dương Sơ Mẫn tới. Không có bằng chứng nào cho thấy Tưởng Chân Chân cố tính hãm hại Dương Sơ Mẫn.
Giang Bất Phàm vừa nhìn vào vật chứng trong tay vừa nói: “Chính Dương Sơ Mẫn đã giết Tưởng Chân Chân, cô ta không chịu thừa nhận chẳng qua là đang giãy giụa với cái chết mà thôi.”
Đương nhiên là Tô Dao cũng hy vọng như vậy, nhưng Tưởng Chân Chân làm thế nào có thể dự đoán được mình sẽ bị Dương Sơ Mẫn giết chết, thật sự không tồn tại cái bẫy hay việc hãm hại nào sao?
Mục đích của Tưởng Chân Chân rất rõ ràng, lợi dụng cái chết của mình để thu hút sự chú ý. Dù sao thì không có gì bắt mắt hơn việc một người được cảnh sát tuyên bố là đã chết lại đột ngột xuất hiện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT