Trong điện thoại truyền đến một giọng nữ thiếu kiên nhẫn: “Tiểu Hà nhà chúng tôi cảm cúm vẫn chưa khỏi, giục giục giục, giục cái gì mà giục, không đi!” Nói xong liền lập tức cúp máy.
Tô Dao liếc nhìn Giang Bất Phàm một cái, bảo anh ấy tiếp tục gọi. Lần này, đầu dây bên kia đã tắt máy.
Tô Dao gọi tên Trần Ngân Hà và Ngô Thanh Đào: “Đến nhà Hạ Tiểu Hà.”
Nhà của Hạ Tiểu Hà nằm tại một khu cao cấp tầm trung, cây cối xanh tốt, lối vào là một khu thương mại, tàu điện ngầm và xe bus bốn phương thông suốt, xem ra điều kiện gia đình của cô ta không tồi, tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với điều kiện sống của Tưởng Chân Chân, nhưng không thể so sánh được với gia đình Dương Sơ Mẫn.
Ngô Thanh Đào bấm chuông ngoài hành lang, một giọng nữ bực dọc vang lên: “Ai thế?”
Có lẽ là mẹ của Hạ Tiểu Hà.
Tô Dao: “Tôi người bên Cục Công an thành phố, vừa liên lạc với dì đấy ạ.”
Giọng nói của mẹ Hạ vô cùng đanh thép, lộ vẻ nóng nảy: “Đã nói là không đi rồi, mấy người không thể đợi đến khi con gái tôi khỏi bệnh sao?”
“Giục giục giục, giục cái gì mà giục.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play