Bàn bên cạnh có hai mẹ con đang ngồi ăn, đứa nhỏ chỉ khoảng hai tuổi, mặc chiếc yếm vịt màu vàng rất dễ thương, răng còn chưa mọc đủ, ăn hai miếng rơi một miếng, giọng nói bập bẹ búng ra sữa khiến người lớn nghe không hiểu. Thỉnh thoảng Vương San lại nhìn cậu bé đó, ánh mắt dịu dàng lưu luyến, mang theo vẻ u sầu chỉ hy vọng nhưng chẳng thể có được.
Ngô Thanh Đào chưa làm mẹ, không tự cảm nhận được những gì Vương San đã trải qua, nên không biết phải an ủi cô ta thế nào, chỉ đành gắp đồ ăn cho cô ta, bảo cô ta ăn nhiều một chút.
Vương San khẽ cười: “Ngô Thanh Đào, hôm nay không phải tớ đến đây để hỏi mượn tiền cậu, mà đến là để cảm ơn cậu, cảm ơn cậu lần trước đã chuyển cho tớ mượn hai trăm tệ.”
Ngô Thanh Đào thấp giọng nói: “Cũng chỉ có hai trăm, đâu có gì đáng cảm ơn.”
Trước sau cộng lại cô đã cho Vương San mượn hơn năm nghìn tệ rồi.
Vương San: “Hai trăm tệ đó, tớ đã mua được một bức ảnh của Tiết Vân Phi tại nhà riêng từ tay một fan hâm mộ lớn.”
Ngô Thanh Đào thở dài trong lòng, thầm nghĩ, quả nhiên cứ hễ có tiền là Vương San sẽ đắp lên người Tiết Vân Phi, một bức ảnh bán đi bán lại nhiều lần có thể bán với giá hai trăm tệ, quá đắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT