Tô Tư Ngôn cảm thấy đây quả thực không phải lúc thích hợp để tỉnh lại, cậu ta không dám cử động, thời điểm đang dự định lén lút nhắm mắt lại giả bộ hôn mê thì bắt gặp ánh mắt của Trần Ngân Hà. Cậu ta giả bộ cũng không được, không giả bộ cũng chẳng xong, nhất thời sững sờ nằm trên giường không biết phải làm thế nào, chỉ im lặng không lên tiếng, nằm yên bất động, vờ như bản thân chỉ là một cái xác.
Trần Ngân Hà cáu kỉnh với chiếc áo khoác treo trên giá ném lên mặt Tô Tư Ngôn.
Thấy Trần Ngân Hà dừng lại, Tô Dao nhỏ giọng hỏi: “Sao thế?”
“Không sao.” Trần Ngân Hà chặn Tô Dao bằng môi mình, anh ôm cô, lại hôn lên đôi mắt cô, không để cô nhìn về phía giường. 
Cuối cùng, Trần Ngân Hà vẫn thả Tô Dao ra, anh vừa ôm cô, vừa cúi người tựa cằm lên cổ cô, nói nhỏ: “Anh đến phòng Hứa Gia Hải tắm.”
Tô Dao có chút ngạc nhiên, đang như sói như hổ sao đột nhiên lại chịu thả ra rồi?
Trần Ngân Hà đứng dậy khỏi người Tô Dao, giúp cô chỉnh trang lại quần áo lộn xộn, rồi liếc nhìn về phía giường một cái: “Anh và cậu nhóc kia không hợp mệnh, đợi khi nào về nước phải bảo cậu ta gọi anh là anh rể, bằng không sẽ không xong với anh đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play