Trên hòn đảo có một quy định, trước khi rời khỏi đây thì trên tay mỗi một người tham gia đấu giá đều phải dính một mạng người, nghĩa là phải giết chết “món hàng” mà mình mua được.  Tô Dao nhìn Trần Ngân Hà, rồi lại nhìn về phía sau anh một cái, để chắc chắn rằng anh không đơn phương độc mã đến đây.
Hòn đảo này là một hòn đảo tư nhân, không được sự cho phép của chủ sở hữu thì ngay cả cảnh sát cũng không có quyền đột nhập. Vì vậy, Trần Ngân Hà đã dùng tư cách cá nhân đến đây, đợi đến khi nắm được bằng chứng sẽ cùng cảnh sát Liên Hợp Quốc đưa người đến để bắt băng nhóm buôn người này.
Tô Dao cúi đầu, dụi trán lên ngực Trần Ngân Hà, nói nhỏ: “Sao anh lại đến đây một mình thế?” Việc này quá nguy hiểm, ngộ nhỡ anh cũng bị mắc kẹt trên hòn đảo này chẳng thể trốn thoát thì sao, ngộ nhỡ thân phận của anh bị bại lộ, bọn chúng phát hiện ra anh là cảnh sát thì phải làm thế nào? Ngoài ra, bọn họ chỉ có hai người, đâu thể chống lại lũ buôn người với súng thật đạn thật trên hòn đảo này? Còn phải tìm thi thể của Tô Tư Ngôn để đưa cậu ta về nhà nữa.
Hiện tại Trần Ngân Hà hoàn toàn không muốn thảo luận vấn đề này với cô, anh chỉ muốn ngắm nhìn cô thật kỹ. Hai tay anh giữ lấy má cô, rồi cúi đầu xuống khẽ hôn nhẹ lên môi cô. Nụ hôn rất nhẹ nhàng nhưng lại vượt qua ngàn vạn sông núi, chẳng thể nào diễn tả. Anh cúi người, để cô leo lên lưng mình, cõng cô ra khỏi khán phòng của cuộc đấu giá.
Phòng của Queen nằm trên tầng cao nhất của toà lâu đài, lúc này đã được trang hoàng lại một lượt. Trên tường treo đủ loại công cụ, dây thừng, còng tay, nến, roi da, cùng các loại thuốc bất hợp pháp và đủ kiểu đồng phục khác nhau.
Hai người vào cửa, Trần Ngân Hà bế ngang người Tô Dao, anh bế cô tới bên giường, rồi nặng nề ném cô xuống giường. Giày cao gót của cô không biết đã bị tháo ra từ lúc nào, vương miện nám đá quý cũng rơi trên gối, một vài sợi tóc vương vãi bên tai, cả người cô bị chiếc váy như bầu trời sao màu đỏ của hoa hồng bao bọc cùng chìm xuống tấm nệm êm ái.
Anh đè lên người cô, ôm chặt lấy cô, không cử động cũng chẳng lên tiếng, chỉ ôm cô như vậy, ngửi mùi hương còn thơm hơn cả vườn hoa hồng trên người cô, nghe tiếng hô hấp của cô, cảm nhận sự tồn tại của cô. Không còn ai cướp cô khỏi anh được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play