Trong bóng tối, làn khói thuốc lập loè. Trần Ngân Hà đi đến bên cửa sổ, mở rèm, kéo cửa rổ ra, mùi khói nhanh chóng tan biến, anh lại hút thêm vài hơi rồi dập tắt điếu thuốc, sau đó một lần nữa đóng cửa kéo rèm và quay vào bóng tối.
“Nửa đầu đoạn video là sự thật, khi đó anh như đang trong cơn mộng du, không kiểm soát được ý thức cũng như hành vi của mình.” Giọng nói của Trần Ngân Hà mỗi lúc một thấp, đem theo sự kiên nhẫn nào đó: “Suýt chút nữa nó đã bị anh bóp chết rồi.”
Đó là lý do tại sao anh nhất định phải ném chiếc điện thoại của Minh Nguyệt vào dung dịch formalin để phá huỷ nó, anh thực sự ra tay với một con mèo, không phải diễn, cũng không phải trò lừa cho qua mắt. Anh không muốn bị ai nhìn thấy mặt điên khùng của mình, đặc biệt là Tô Dao.
Sau khi nghe Trần Ngân Hà nói, trái tim lơ lửng giữa không trung của Tô Dao như tìm được điểm rơi, một nửa cảm thấy nhẹ nhõm, nửa còn lại vẫn đang còn chơi vơi.
“Con dao, cùng vết màu trên mặt đất… Nó chảy nhiều máu như vậy thì sống thế nào được?”
Bất cứ ai xem đoạn video đều sẽ không thể tin rằng con mèo đó vẫn còn sống. Trên mặt đất có quá nhiều máu, một con mèo chảy nhiều máu như vậy thì chẳng còn nghi ngờ gì nữa, nó chắc chắn sẽ chết.
Trần Ngân Hà khẽ cười một tiếng: “Sao em biết chỗ máu đó là của con mèo?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT