Trần Ngân Hà ngắt từng cánh hoa hồng Nguyệt Quý ném xuống đất, ai không biết còn tưởng anh đang mai táng cho hoa, đến ngữ khí cũng đem theo vài phần phẫn nộ: “Cô ấy đã dùng vũ lực để chiếm đoạt tôi, sợ tôi tức giận, nên không dám đến. Mỗi ngày chỉ dám dỗ dành tôi trên Wechat thôi.”
Nữ hộ lý trẻ không khỏi lo lắng: “Vậy anh đã tha thứ cho cô ấy chưa?”
Trần Ngân Hà cau mày, tỏ vẻ vô cùng rối bời: “Nể tình cô ấy yêu tôi đến chết đi sống lại, nếu cô ấy biểu hiện tốt thì tôi sẽ đồng ý cho cô ấy một cơ hội.”
Đột nhiên Tô Dao cảm thấy có chút đau nhói trong tim, suýt chút nữa không hít thở được mà lăn ra ngất tại chỗ. Nhìn cái vẻ mặt chính đáng này của anh, cô dường như đã nghi ngờ trí nhớ của mình xảy ra sai sót, nên lấy điện thoại ra xác nhận lại một chút, thấy Trần Ngân Hà vẫn đang yên ổn nằm trong danh sách đen của mình.
Cô đã gặp rất nhiều nghi phạm thích đổi trắng thay đen, nhưng trước giờ chưa gặp phải trường hợp lật mặt đến triệt để thế này, da mặt người này phải dày đến cỡ nào mới chém gió được thành thần như vậy.
Cô có chút nghi ngờ, không, cô khẳng định rằng sự tích cô “cường thủ đoạt hào” với anh sẽ lan truyền khắp bệnh viện. Sau này, mỗi lần cô tới đây, mọi người sẽ xì xào bàn tán sau lưng cô, nói là cô ấy, chính là cô ấy, cô gái vô cùng hoang dã và mạnh bạo.
Tô Dao suýt chút nữa bị Trần Ngân Hà khiến cho tức đến bật cười. Người này luôn có bản lĩnh đó, có thể làm cô khóc, cũng có thể khiến cô cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT