Miêu Kim Nguyên đi đến trước mặt Tô Dao, chĩa súng vào đầu cô: “Bắt đầu từ cô, còn nhớ bản thân mình chết thế nào không?”
Tô Dao nhớ, trong kịch bản nữ chính đã phải trải qua hai lần chấn thương, một lần thì tay suýt chút nữa bị chặt đứt, một lần là đỡ dao cho nam chính, dao đâm vào ngực và chết trong vòng tay của nam chính.
Tô Dao nhớ tới khi cô và Trần Ngân Hà mới bước vào sân, ba người bên ngoài vừa tới lúc đó vốn dĩ là người được chọn. Ba người họ khen đạo diễn Miêu cùng tác phẩm của ông ta vài câu, sau đó Miêu Kim Nguyên đã thả bọn họ đi, cũng có thể coi là lớn mạng, thoát khỏi tay của tử thần.
Tô Dao biết, Miêu Kim Nguyên muốn quay được vẻ mặt đau khổ nhất, khiếp sợ nhất của cô, nên chắc chắn sẽ tra tấn cô. May mắn thay, Miêu Kim Nguyên không trực tiếp dùng dao đâm vào ngực cô mà đưa cô lên bàn mổ, nơi Viện trưởng đã làm thí nghiệm trên cơ thể con người, trước tiên để cô trải qua nỗi đau đớn và tuyệt vọng vì cánh tay sắp bị đứt lìa.
Miêu Kim Nguyên yêu cầu Tào Lỗi đặt ống kính máy quay cố định lên giá ba chân, rồi lại bảo anh ta lấy một con dao: “Tôi đếm đến ba thì cắt cổ tay cô ấy, chú ý dùng lực, phải để máu chảy ròng ròng, đồng thời cũng không được để xương đứt rời, có làm được không?”
Tay cầm dao của Tào Lỗi khẽ run, anh ta liếc nhìn Miêu Kim Nguyên một cái, không dám nói là không thể, rồi cởi sợi dây thừng trên tay Tô Dao ra: “Tay trái hay tay phải, cô chọn một đi.”
Tô Dao vẫn luôn tìm kiếm cơ hội cướp khẩu súng trên tay Miêu Kim Nguyên, Miêu Kim Nguyên biết cô là cảnh sát, nên cảnh giác rất cao độ, cơ bản là không để cho cô có cơ hội cướp lấy súng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT