Trần Ngân Hà nhấc đầu gối ấn lên đùi Tô Dao, nhẹ nhàng đưa đẩy rồi dùng lực áp cô xuống bàn: “Một người đàn ông mạnh mẽ và đẹp trai.”
Tô Dao đặt tay lên ngực Trần Ngân Hà, đẩy mạnh anh ra, nhưng anh lại chẳng hề nhúc nhích, như thể một ngọn núi đè lên người cô vậy.
Trong bốn tháng qua, Đường Chu đã chăm sóc anh tốt quá rồi, anh của hiện tại không giống anh trước đây nữa, đúng là đời người thăng trầm, chẳng ai biết trước được điều gì, cô không còn cách nào có thể tùy tiện ấn anh lên cửa hay đá anh bay vào tưởng nữa rồi.
Tô Dao không còn cách nào khác, chỉ đành ghé vào tai Trần Ngân Hà: “Ở đây bao nhiêu người, anh cho tôi chút thể diện, giả bộ bị tôi đánh bay ra ngoài chỉ bằng một tay có được không? Nếu không tôi còn làm đội trưởng thế nào được nữa, sau này làm sao nói được mọi người.”
Hai người đứng sát nhau đến mức cơ thể gần như chạm vào nhau, hơi thở thơm tho ấm áp mà cô thở ra khi nói chuyện bên tai anh phả xuống cổ, giống như con rắn trườn trên người, bám chặt lấy anh, khiêu khích anh, khiến nửa người anh tê dại.
Lợi dụng sự phân tâm của Trần Ngân Hà, Tô Dao dùng chút lực đẩy người anh ra khỏi cô. Cô đã phát hiện ra một phương pháp mới để khuất phục Trần Ngân Hà. Trước đây, khi anh yếu đến mức chai nước suối cũng chẳng mở nổi, cô có thể dùng sức mạnh để khống chế anh, nhưng hiện tại anh đã trở nên mạnh mẽ, vậy nên cô sẽ mềm mỏng mỗi khi đánh không lại anh. Vừa rồi chẳng qua cô cũng chỉ ghé sát tai anh nói một câu, vậy mà đã dễ dàng đánh bại anh rồi.
Thực tế cơ thể Trần Ngân Hà chưa hồi phục hoàn toàn như vẻ bề ngoài, điều chỉnh lại hệ thống miễn dịch không phải là việc có thể cải thiện trong ngày một ngày hai. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play