Trăng cao gió rét, quân doanh vốn yên tĩnh bỗng nổi lên thanh âm hỗn loạn khắp nơi. Tiếng áo giáp va chạm, tiếng bước chân dày đặc, đủ loại tiếng hét đau đớn thảm thiết và cả thầy thuốc trong doanh gấp gáp cho người đun nước, hô hoán tìm thuốc trị thương.
Từ Hạc Tuyết lẳng lặng ngồi ở mép giường, đột nhiên mở mắt ra, ngắm cô nương đang ngủ trên chiếc giường trúc. Không biết trán nàng lại lấm tấm mồ hôi từ khi nào, hắn lấy chiếc khăn vải lau cho nàng, sau đó mới gỡ những ngón tay đã buông lỏng của nàng ra khỏi tay áo hắn, một tay vịn vào thành giường, đứng dậy một cách khó khăn, đeo lại mặt nạ.
Vừa vén tấm màn, Từ Hạc Tuyết đụng phải Tần Kế Huân người đầy máu tanh, con dao báu vật trong tay hắn còn đẫm máu tươi, trên mặt và ngón tay còn có những vết dao chém chưa kịp băng bó. Sau cú va chạm, Từ Hạc Tuyết loạng choạng vài bước, Tần Kế Huân lập tức tiến lên muốn đỡ, nhưng hắn lại bám vào tấm màn bên cạnh rồi đứng thẳng dậy.
“Nghê công tử không sao chứ?”
Tần Kế Huân ân cần hỏi: “Có cần tìm thầy thuốc xem cho không? Còn Nghê tiểu nương tử, nàng ấy…”
“Bọn ta đều không có gì đáng ngại, Tần tướng quân không cần lo lắng.”
Bên ngoài đèn đóm sáng trưng, nhưng không phải đều do Nghê Tố thắp lên. Từ Hạc Tuyết nghe giọng nói của hắn mới nhận ra hắn là ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play