Vẻ mặt của Tống Tung có hơi hoảng loạn, vừa sửa lại áo mũ, vừa quay đầu lại đã thấy Tô Khiết Lặc đứng lên, miệng ngậm đốt ngón tay, thổi một tiếng ngắn ngủn, con chim cắt bay lung tung mổ người cũng lập tức bay về đậu trên vai hắn ta.
“Xin lỗi Tống đại nhân, tính tình con chim cắt nhà ta có hơi bướng bỉnh, có khi ta còn không quản nổi nó ấy chứ.”
Vẻ mặt của Tô Khiết Lặc thoáng vương nét phiền muộn, nhướng lông mày: 
“Ta chỉ bảo vệ Cư Hàm Quan theo lệnh của cha ta, chắc ngươi cũng biết, trước khi ta đóng quân ở Cư Hàm Quan, tướng quân A Đô Nhũng đã bỏ mạng một cách vô cớ. Trong quân đã dấy lên nhiều câu oán hận, huống chi hắn ta còn chết ở hồ Mã Não của các ngươi, nếu ta không đến hỏi thăm thì sao có thể hàng phục chúng được? Tô đại nhân còn không dám hủy đi minh ước của hai nước, sao Tô Khiết Lặc ta lại dám hủy đi một cách đơn giản như vậy được?”
“Vương tử, hai bên đều không muốn làm giảm tình hữu nghị, vậy sao bọn ta lại làm chuyện mạo hiểm như đi mưu hại tướng quân A Đa Nhũng chứ, còn bỏ lại thi thể ở hồ Mã Não nữa? Chẳng lẽ không phải nội bộ mâu thuẫn? Chuyện này về cơ bản là hiểu lầm thôi.”
Thẩm Đồng Xuyên nói.
Tô Khiết Lặc còn chưa kịp mở lời, mọi người đã nghe thấy tiếng ngựa hí vang, dường như ánh mắt của mọi người đều bị một tên người Hồ dắt ngựa thu hút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play