Phạm Giang ở trong chiến hào đau đớn tới mức chảy đầy mồ hôi.
Nghê Tố còn chưa kịp trả lời ông thì đã bị đám binh sĩ cương quyết giải đi, Phạm Giang ở phía sau liên tục gọi nàng, Nghê Tố quay đầu lại, khăn che mặt của nàng bị gió thổi bay lên một chút, nàng trông thấy Phạm Giang nằm sấp bên chiến hào, hốc mắt ông đỏ hoe.
Mấy chục phụ nhân nước Tề, chín rương tiền bạch bị thân binh của Tống Tung hộ tống đến rừng Hồ Dương.
Tần Kế Huân ở trong quân trướng nghe đầy tớ bẩm báo, hai tay đặt trên đầu gối, im lặng rất lâu sau đó mới nhắm mắt lại: “Tùy hắn ta đi.”
Hoàng hôn, ánh nắng rực rỡ trải đầy phía chân trời, thời điểm nóng nhất của một ngày đã qua đi, bây giờ đã tới lúc trở lạnh, mấy nữ tử quần áo mỏng manh lúc này đã co rúm cả người lại, bước đi nặng nề bị đám binh sĩ cầm dây thường dắt về phía trước.
Nghê Tố nhìn thấy hồ Mã Não, cũng nhìn thấy ánh nắng mặt trời đọng lại trên nước trông như một khối mã não trong suốt. Bên hồ là một bụi hoa lau rậm rạp, chỉ cần tới gần nó, dù chỉ là gió thôi cũng cảm thấy ẩm ướt chút ít.
“Đi nhanh chút đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT