Mạnh Vân Hiến nói đến đó thì ngừng, không muốn nhiều lời với y nữa nên đã xoay người đạp bùn dẫm lên con đường mòn trên núi đi về phía trước.
Sau khi xe ngựa của Mạnh Vân Hiến rời đi, Sử tôn Di Dạ ti Hàn Thanh mới bước ra từ bên kia đường. Ông nhìn Ngự sử trung thừa Tưởng Tiên Minh đang đứng ngẩn ngơ giữa màn mưa cách đó không xa rồi nói với người trẻ tuổi bên cạnh:
“Lát nữa ngươi đi với bọn ta qua thắp hương cho Trương tướng công rồi lập tức lên đường đi Trạch Châu nhé. Đừng trông cậy vào việc có thể đào ra chút lời nào có ích từ miệng đám phạm quan kia.”
“Trương tướng công chân trước vừa dẫn Tiền Duy Dần vào cung, Hàn Lâm Thị độc học sĩ Trịnh Kiên đã chân sau dâng tấu hắt nước bẩn rồi. Mấy ngày nay cũng đủ để bọn họ trói chặt Trương tướng công vào tội tự ý đút túi ruộng tốt và kết bè kết phái rồi. Ngươi không cần phải quan tâm nhiều vậy đâu. Bọn ta sai ngươi đi là vì muốn tránh cho cha ngươi rước tai hoạ về cho ngươi thôi. Lần này ngươi bị ám sát chẳng biết bao nhiêu lần rồi, trên người chỗ nào cũng bị thương, nhân dịp tới Trạch Châu này mà nghỉ ngơi cho hồi sức đi.”
Hàn Thanh thở dài: “Di Dạ ti là Di Dạ ti của quan gia. Bây giờ chỉ có khép tội Trương tướng công mới có thể đè sự căm phẫn của dân chúng xuống được. Chuyện lật lại án giải oan cho Trương tướng công này Di Dạ ti không thể dính vào được.”
Trong lòng Hàn Thanh cũng rất khổ sở. Mạnh tướng công không thể nhúng tay vào vụ án Trương tướng công ở trong triều được. Mà hắn cũng không thể sơ suất để quân vương phát hiện ra gì đó được, càng không thể tuỳ tiện qua lại với Mạnh Vân Hiến.
Quân vương ra lệnh cho Di Dạ ti sai người tới Trạch Châu giám sát thanh tra địa phương xử lý và can thiệp vào chuyện quan viên, Di Dạ ti không thể nào làm ra chuyện trái lời quân vương được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT