Bùi Tri Viễn đỡ Mạnh Vân Hiến đi vào bên trong Chính sự đường. Sau khi Trương Kính qua đời, Mạnh Vân Hiến bắt đầu đau ốm triền miên. Hôm nay ông ta mới có thể miễn cưỡng vào trong cung để thảo luận.
“Ngươi nhìn xem Sùng Chi có lợi hại hay không. Lão ấy muốn quan gia phải viết Chiếu Nhận Tội, quan gia cho dù không muốn cũng không thể không viết.” 
Mạnh Vân Hiến tìm một chiếc ghế dựa để ngồi xuống. Khi ngồi vào trong ghế, ông ta mới để ý có một người đang co rúc ở bên cạnh, ông ta sợ hết hồn, tập trung nhìn kỹ thì mới nhận ra người đó là Hạ Đồng học sĩ.
“Hạ Đồng học sĩ, tại sao ngươi lại ngủ ở đây?” Bùi Tri Viễn đưa tay ra vỗ vai Hạ Đồng: “Mạnh tướng công đến rồi, ngươi mau tỉnh lại đi.”
Sau khi Hạ Đồng nghe thấy hai chữ“Mạnh công”, hắn mở to mắt ra. Hắn quay đầu lại thì nhìn thấy Mạnh Vân Hiến đang ngồi ở bên cạnh. Hắn vội vàng đứng dậy chắp tay về phía Mạnh Vân Hiến. Bởi vì ngủ ở ghế dựa nên bộ quan phục của hắn có chút nhăn nhúm.
Mạnh Vân Hiến nhìn bộ râu lởm chởm của hắn: “Ngươi không cạo râu sao?”
“Mấy ngày nay ta bận chuẩn bị tang sự cho thầy, còn phải ngồi chỉnh sửa lại những tập thơ mà thầy giao cho ta nên không có quan tâm mấy đến việc này.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play