Trung thu qua đi, tranh chấp giữa viện Hàn Lâm và viện Gián trở nên ngày càng gay gắt. Số lần cái tên "Nghê Thanh Lam" bị nhắc tới cũng nhiều hơn, quan văn Đại Tề cũng vì vậy mà hận không thể dùng thủ đoạn để bác bỏ ý kiến của đối phương.
Viện Gián cho rằng bởi vì Quốc cữu Ngô Kế Khang làm việc sơ suất nên mới dẫn đến cái chết của Nghê Thanh Lam. Cuối cùng, Ngô Thanh Lam mắc phải chứng xuất hồn, không ăn được gì nên mới chết đói, Ngô Kế Khang không đáng tội chết.
Nhưng viện Hàn Lâm lại nghĩ khác, Ngô Kế Khang mua chuộc Đỗ Tông gian lận trước, sau đó còn giam giữ Nghê Thanh Lam, khiến cho người này mắc phải chứng xuất hồn dẫn đến tử vong, nhất định phải xử Ngô Kế Khang tội chết.
Hai bên tranh chấp mãi không dứt, Chính Nguyên Đế thì lúc nào cũng viện cớ bị ốm để tảo triều, tấu chương mà viện Hàn Lâm và viện Gián gửi tới điện Khánh Hoà cũng là đá chìm đáy biển.
Thái độ này của Chính Nguyên Đế khiến khí thế của viện Gián ngày càng cao hơn.
"Mấy ngày nay chuyện của Nghê Thanh Lam được rất nhiều người để ý, đều đã được truyền đi khắp phố phường rối, lúc ở quán trà ta cũng có nghe, mà vị tiên sinh kia kể chuyện sinh động như thật vậy, nào là tâm tư của Ngô Kế Ngang xuất hiện như thế nào, Nghê Thanh Lam bị giam giữ và tra tấn ra sao, mấy chuyện này đều kể rất rành mạch, khiến không ít người bên đường tức giận chửi mắng Quốc cữu Ngô Kế Khang, mấy lời chửi mắng đó vô cùng khó nghe…" Bùi Tri Viễn vừa bóc vỏ đậu phộng vừa nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play