Hồ Vĩnh An có ánh nắng vừa phải, sóng nước mênh mông.
Đi trên chiếc cầu treo vào thẳng giữa hồ là một cái đình vuông sơn màu đỏ, bên trên có cái biển, ghi hai chữ “Tạ Xuân”. Bốn bên xung quanh hồ đều có hàng liễu rủ xuống, phía sau hàng cây xanh mướt trùng điệp thấp thoáng hình ảnh bậc thềm đá gần với nước của hồ. Trước đây, Nghê Tố hái lá liễu rửa mặt cho Từ Hạc Tuyết ở đó, còn ướt hết cả giày.
Trong đình Tạ Xuân, Nghê Tố đặt hết trà rồi bánh và nước hoa quả lên bàn đá, rồi cùng với Từ Hạc Tuyết đứng tự vào lan can đóng gió xuân. Nghê Tố hỏi hắn: “Nơi này có giống như trong kí ức của ngươi không?”
Nếu trí nhớ không sâu sắc, chắc nàng cũng không hỏi hắn câu hỏi này.
“Không có điểm nào khác.”
Từ Hạc Tuyết cầm một miếng bánh tiêu mà Nghê Tố âm thầm nhét vào tay mình, suốt cả đường đi, hắn vẫn chưa ăn một miếng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play