Từ Hạc Tuyết không nếm ra được mùi máu tanh, hắn chỉ biết giữa môi và răng hắn rất ẩm ướt mà ấm áp. Hắn run rẩy nghiến chặt răng, dẫn chìm sâu vào cơn ác mộng, nơi tiếng trống sắt rung chuyển, tiếng đao kiếm va chạm và máu chảy thành sông.
“Sớm biết sẽ có kết cục như thế này, cớ sao tướng quân lại phải nằm nơi sa trường. Tại sao không sống vui vẻ tại Vân Kinh, làm một văn sĩ nho nhã, sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ.”
Cát bụi mù mịt che khuất tầm nhìn. Một nam nhân uy dũng giương cung thúc ngựa, khôi giáp của hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ, đâm thương lao thẳng vào trong bão cát. Một hình bóng khôi ngô, vạm vỡ đứng ở trên đồi máu, trên người trúng vài mũi tên đâm còn đang rỉ máu, buồn bã thê lương. 
Người đó nặng nề ngã xuống, giống như một toà tháp cao bị sụp đổ, bị chôn vùi trong vũng bùn lầy.
Vô số người ngã gục xuống, dòng máu chảy dường như đã cạn khô.
Khung cảnh giống như một dòng sông máu, chảy ra từ cát vàng khô cằn.
Từ Hạc Tuyết bị dìm trong dòng sông máu, toàn thân của hắn không có một miếng da thịt nào là hoàn chỉnh, chỉ có một cái xác ghê tởm đỏ như máu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play