Minh Mỹ nghỉ ngơi một tuần, mỗi ngày ngủ đến nửa buổi sáng, sau đó lại nhàn nhã lười nhác. Tuy rằng ngắn ngủn một tuần, nhưng khuôn mặt nhỏ thế mà tròn hơn một chút, khí sắc cũng tốt hớn, làn da trong trắng lộ hồng. Cô rốt cuộc trả phép đi làm, mấy phụ nữ trung niên ở văn phòng sôi nổi cảm khái: “Cô bé này tĩnh dưỡng cũng thật là tốt quá.”
Minh Mỹ thật ra rất trực tiếp: “Nếu là tĩnh dưỡng, khẳng định là càng nghỉ càng tốt lên chứ, nếu là càng nghỉ càng bệnh, còn gọi gì là tĩnh dưỡng?”
“Lời này có đạo lý, à đúng rồi, em nghỉ phép một tuấn, Bến xe khách chúng ta cũng có không ít chuyện đâu.”
Minh Mỹ: “Cái gì?”
Cô thật ra đều biết hết, nhưng vẫn nhấp nháy đôi mắt to vô tội, giả vờ hoàn toàn không biết gì cả.
“Cái tuyến xe lúc trước em công tác xảy ra sự cố, nhưng mà chuyện này không lớn.”
“Ui chao đây còn là việc nhỏ mà, chủ yếu là trưởng khoa Khương, Khương Trưởng khoa Tổ xe, bà ta đánh nhau với người ta nằm viện, nghe nói đá tuyệt hậu một thằng đàn ông.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play