Mụ già Tô vừa thấy tình hình này, nhanh chóng ho khan.
Vương Hương Tú lập tức hoàn hồn, lại giả bộ đáng thương.
Cô ta thật là loại được việc thì ít hỏng việc thì nhiều, cũng may là sau lưng còn có một mụ mẹ chồng.
“Vương Hương Tú, cô ra ngoài một chút.”
Bởi vì các đương sự liên quan đều bị thương không nhẹ, cho nên đồng chí công an cũng không có cưỡng chế bọn họ xuất viện vào khu tạm giam ở đồn công an. Ngược lại là ở bệnh viện tìm một văn phòng trống tiến hành lấy lời khai. Đây cũng có thể nói là quyết định tương đối có nhân tính.
Vương Hương Tú bị thương chủ yếu là do Khương Bảo Hồng tạo thành, nghiêm trọng nhất chính là túm tóc đập đầu cô ta vào tường, vì thế trên đầu cô ta quấn băng gạc rất dày. Vương Hương Tú nghe người ta gọi tên mình, yên lặng đứng dậy, đây không phải là lần đầu tiên.
Cô ta biết bên kia lại muốn hỏi cái gì, nhưng mặc kệ hỏi bao nhiêu lần. Cô ta đều rất kiên định khăng khăng rằng mình là bị cưỡng hiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT