Trang Chí Hi đứng ở trên tường viện, từ sân này có thể thấy, có thể nói, bọn họ vừa làm ầm ĩ như vậy, rất nhiều người đều có thể nghe thấy, nhưng lại không dám ngoài hỗ trợ. Nếu không phải chuyện lớn, khả năng còn có người ra ngoài, nhưng là Vưu Bảo Sơn thì bất đồng mà.
Vưu Bảo Sơn mang theo dao, hơn nữa thân phận lại là loại kia.
Mọi người hiện tại đều không hề muốn chọc vào cái loại liên quan đến Ủy ban chỉnh đốn cách mạng này, sợ là chính mình ra tay cũng sẽ chỉ rước lấy phiền toái, cho nên căn bản không dám ra cửa. Nhưng mà nếu thằng kia đã ngừng nghỉ, vậy tự nhiên là một đám đều mở cửa, ra bên ngoài xem. 
thấy không còn gì nguy hiểm, lúc này mới tụ tập ra ngoài.
Mọi người đều nhìn xung quanh, căn bản bất chấp trời mưa.
Trang Chí Hi nhanh chóng từ đầu tường nhảy xuống, đi tới bên người Minh Mỹ, cô đến cái áo mưa cũng chưa mặc, Trang Chí Hi nhanh chóng đem áo mưa của mình cởi ra khoác trên người cô, ôm cô, nói: “Vợ ơi em không có việc gì chứ? Em sao có thể không nghe lời như vậy, anh đã bảo em đừng ra ngoài.”
Minh Mỹ nghiêm túc: “Anh là chồng em, người khác có thể không cứu anh, em không thể không cứu anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play