Hắn đến nằm mơ đều trông ngóng bản thân mình có xuất thân phú quý, nhưng đôi cha mẹ đáng chết này của hắn một chút cũng không biết nỗ lực, anh trai chị dâu hắn cũng tầm thường, chỉ biết tính kế tranh giành với hắn, một chút cũng không biết đi ra ngoài kiếm cuộc sống tốt lành.
Hắn luôn oán hận nhà họ Vưu, không dựa vào nhà họ Vưu được, hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cho nên cái vàng bạc châu báu này, cần thiết là của hắn.
Hắn cũng từa vào tường, vẻ mặt âm u hỏi: “Khu này của các người gần nhất có nhà ai bất chợt giàu lên sao?”
Vương Hương Tú ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy lời nói này có hơi quen tai, giống như có ai cũng từng hỏi qua. Chẳng qua cô ta rất nhanh liền đem mấy cái đó vứt ở sau đầu, nói: “Không có đâu? Chẳng thấy được nhà ai đột nhiên có cuộc sống tốt hơn.”
....
Vưu Bảo Sơn âm lãnh nhìn chằm chằm Vương Hương Tú, Vương Hương Tú bị dọa đến run run, nhanh chóng nói: “Thật sự, thật sự mà…… tôi không gạt cậu, ngày thường tôi đi làm, cũng không ở nhà nhiều lắm, không biết rõ ràng lắm, nhưng mà những người ở gần nhà tôi, không có nhà ai là phất nhanh hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT