Mùa thu ở trường học vẫn luôn dịu dàng đa tình. Cửa sổ phòng bệnh không đóng lại, lá cây bạch quả bên ngoại rụng xuống, gió thổi cuốn phiến lá bay vào trong phòng.
Phục Dư Mạnh im lặng nhìn Sở Nghi Phong, cô nhìn cậu chăm chú tới mức cậu phải quay đầu đi, né tránh ánh mắt của cô.
Một chiếc lá cây bạch quả rơi xuống tay Phục Dư Mạnh, sau đó bay xuống mặt đất.
Ánh mặt trời hắt vào trong phòng, trên nền đất là sắc vàng cam của ánh nắng.
Phục Dư Mạnh đã hiểu, thật ra Sở Nghi Phong không hề có ý muốn tỏ tình với cô.
Có lẽ cậu còn chẳng thích cô, chỉ đối xử dịu dàng với cô như vậy là bởi cậu coi cô cô như em gái, mà nhà họ Phục có ơn dưỡng dục cậu, cho nên cậu đang báo ơn mà thôi.
Còn việc cậu nhắc cô không được thích Chu Trạch Duệ, có lẽ là vì trong mắt cậu, Chu Trạch Duệ không phải là người tốt, cậu sợ cô thích Chu Trạch Duệ thì sẽ có ngày bị tổn thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play