Cho đến khi lên xe, Phục Minh vẫn không vui.
Mạnh Duy Ninh chọc chọc má anh, như là dỗ dành trẻ con: “Sao anh không vui thế?”
“Anh chờ em lâu như vậy, thế mà câu đầu tiên em nói khi thấy anh lại là hỏi về chuyện tìm được bảo vệ chưa chứ không phải là nhớ anh.” Phục Minh không nghiêng đầu nhìn cô mà trộm nhìn qua kính chiếu hậu.
Phản ứng đầu tiên của Mạnh Duy Ninh là ngạc nhiên, sau đó thì bật cười: “Như vậy thôi mà cũng giận sao? Anh là quỷ hẹp hòi từ khi nào thế?”
“Được rồi.” Phục Minh vỗ tay lái, ra vẻ người lớn không so đo, “Miễn cho em lại nói anh trẻ con, anh là người lớn, ngày nào cũng như trẻ con trước mặt em, anh không còn mặt mũi nữa rồi.”
“Nhưng em thích anh trẻ con như thế thì phải làm sao bây giờ?” Mạnh Duy Ninh cố ý trêu anh, “Em thấy rất đáng yêu đó.”
“Dừng lại.” Phục Minh xua xua tay, dánh vẻ như thể rất ghét bỏ, “Anh là đàn ông trưởng thành, em lại nói anh đáng yêu, có phải em đang đá đểu anh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT