Mùa hạ sắp đi qua, nhiệt độ ban đêm giảm xuống thấp hơn hồi trước một chút, trở nên hơi lành lạnh.
Bỗng nhiên, một cơn gió chợt thổi qua khiến cho lá cây trong rừng trúc vang lên những tiếng xào xạc, làm cho người ta càng cảm thấy lạnh lẽo.
Phục Minh dựa vào ban công, vươn tay lên cảm nhận ngọn gió, giọng điệu nhàn nhạt: “Phiền như nào?”
“Cô gái này bị bệnh tâm lí, lúc thì điên cuồng lúc thì hậm hực nên em với Quang Tử không dám kích thích tâm trạng cô ta. Hay là chúng ta bỏ đi? Lỡ làm cho cô ta tự sát thì lại to việc.”
Phục Minh nhéo mi tâm, dường như không hiểu lắm: “Bây giờ đều nghiêm trọng như thế à?”
“Đúng vậy, rất nhiều cô gái trẻ tuổi đều như vậy.”
Dường như việc này khá khó khăn, Phục Minh cũng có ấn tượng với cô gái này, bởi vì hôm trước xem lại camera theo dõi, cô gái đó là người kích động nhất, cũng là người xông vào bên trong nhiều nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play