Hôm nay là mười lăm âm lịch, Mạnh Duy Ninh ngẩng đầu nhìn bầu trời, vầng trăng tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng dịu dàng.
Phục Minh cầm một cái gáo gỗ, dưới đất đặt một thùng nước, nhìn là biết anh đang tưới hoa.
Nhưng giây phút này anh đang ngẩng đầu nhìn cô. Cô bỗng suy nghĩ, anh ngoan ngoãn như vậy, không hề khiến cô lo lắng, anh rất chủ động hoàn thành tốt mọi chuyện.
Đoạn tin nhắn kia lại lần nữa hiện lên, Mạnh Duy Ninh nhíu mày, sau đó mỉm cười với Phục Minh, đáp: “Ngủ một giấc dậy thấy đỡ hơn nhiều rồi. Anh nấu cơm chưa?”
“Anh nấu cháo, đang định làm một ít rau xào, nhưng không biết bao giờ em dậy nên còn chưa làm.” Phục Minh ném gáo gỗ vào thùng, ngoắc ngoắc tay về phía cô, “Em xuống đây đi.”
Mạnh Duy Ninh nhanh chân bước xuống. Phục Minh vừa nhắc nhở cô chậm một chút, vừa chạy tới đón lấy cô.
Cô còn chưa xuống cầu thang thì đã được anh ôm vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play