Nhà cũ của nhà họ Mạnh đã lâu không có người ở, mạch điện cũng chẳng được quan tâm. Phục Minh vừa dứt lời thì bóng đèn trên trần nhà chớp nháy mấy cái rồi tắt hẳn.
Ánh trăng ngoài cửa số chiếu vào phòng, chiếu lên hai bóng dáng mơ hồ đang dây dưa với nhau.
Sau khi mất đi thị giác, những giác quan khác trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Ví dụ như mùi hương của dầu gội sữa tắm, lúc này đây đang quẩn quanh trong hơi thở của Mạnh Duy Ninh.
Anh nói, hôn anh.
Mạnh Duy Ninh nương theo ánh sáng mờ ảo mà nhìn anh, cô có thể cảm giác được anh cũng đang nhìn cô.
Muốn hôn anh không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT