Làm người ai chẳng có lúc ghen tị và hâm mộ, có thể bình thường sẽ khống chế được cảm xúc. Nhưng vào khoảnh khắc nào đó, trong lòng ta cũng sẽ thấy ghen tị, sẽ chẳng ai có cách nào phủ nhận điều này. 
Phục Minh thừa nhận anh hâm mộ, và có lẽ cũng có một chút ghen tị. 
Anh nghĩ mình không nên có cảm xúc như vậy, bởi vì như thế sẽ không phóng khoáng, chẳng khác gì trẻ con. 
Mọi người đều đã rời đi, chỉ còn hai người họ đứng bên ngoài. 
Mật độ dân cư ở đây không lớn, phong trào xanh hoá được tiến hành rất tốt. Cho nên dù đang là mùa hạ, buổi tối vẫn mát mẻ. Gió khẽ thổi qua, khiến Mạnh Duy Ninh rùng mình. 
Cô mặc một chiếc váy không tay, lúc này cảm thấy hơi lạnh. 
“Phục Minh, chúng mình trở về thôi.” Cô nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play