Sau khi biết người đàn ông lạ qua đêm với mình lại chính là người mà mình đang tìm cách tiếp cận. Nghị Sở Nhi lập tức nhếch mép cười khẽ.
- "Hứ không ngờ anh chính là Vương Nam Phong" - Cô khẽ nói thầm.
Vương Nam Phong ở bên này đột nhiên chẳng biết ai dám nói xấu hay nhắc tới mình mà khiến hắn hắc xì liên hồi.
- "Mẹ kiếp, cái thời tiết quái quỷ gì thế này?"
Anh chẳng hề hay biết chẳng phải tại thời tiết mà chính là có người đang. nhắc tới mình
...----------------...
Một ngày mới lại kéo đến, hôm nay chính là ngày cô bắt đầu dấn thân vào con đường " Tội lỗi" nói vậy có nặng quá không nhỉ. À không bắt đầu kế hoạch của bản thân mình.
Sau khi ăn sáng cùng với ba mẹ của cô xong thì trước khi cô ra ngoài Nghị An Khánh gọi cô lên thư phòng có chuyện muốn nhắc nhở:
Ông đi lại đứng trước mặt Sở Nhi rồi hồi kĩ lại:
- "Sở Nhi, con quyết định kĩ rồi chứ? Bây giờ quay lại vẫn còn kịp."
Sở Nhi vì không muốn ba cô phải lo lắng nên làm nũng tỏ ra bản thân ổn và biết mình nên làm gì:
- "Baa, con gái không bao giờ quyết định lần hai đâu, với lại lần này con chắc chắn sẽ chinh phục được anh ta"
- "Con nói vậy là có ý gì? Đừng nói là con và hắn..."
Ông nghe cô nói thì giật mình cứ sợ giữa cô và hắn đã xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng không để ông nói hết lời, Sở Nhi nhanh nhẹn đáp lại
- "Ây daa ba đừng nghĩ bậy. Con chỉ là có kế hoạch riêng thôi"
- "Được rồi,con nhớ cẩn thận không để lộ sơ hở nhé. Nếu có chuyện gì báo gấp cho ba"
- "Vâng ba yêu" -Nói rồi cô nhào tới ôm cánh tay ông rồi dựa vào đó nũng nịu.
- "Và con cần nhớ là tuyệt đối không được với tình cảm với hắn"
Điều khiến ông lo lắng nhất vẫn là sợ cô con gái nhỏ của mình có tình cảm với hắn. Dù gì muốn tiếp cận hắn ta thì phải ở cạnh nên trong khoảng thời gian này nếu nói không có tình cảm thì hơi điêu. Nhưng thôi cứ để thời gian trả lời không nên tính trước.
Sau khi dặn dò nói chuyện xong, Sở Nhi bắt đầu đi tới tập đoàn Qlie. Từ trong căn biệt thự Nghị Gia, hai ánh mắt lo lắng,bồn chồn dành cho đứa con gái nhỏ cứ nhìn theo bóng lưng của cô.
- "Hic tôi lo cho con bé quá"
Hoàng Thất Ngọc lo lắng tới bật khóc, bà sợ cô con gái mình có chuyện gì xảy ra.
- "Được rồi được rồi nếu có biến tôi sẽ gọi con bé về gấp, cần thiết thì đành bỏ bảo vật đó luôn cũng được" Nghị An Khánh đành an ủi bà.
- "Tại sao bây giờ không bỏ luôn, tôi thấy không có bảo vật đó thì gia đình chúng ta vẫn sống bình thường mà"
- "Chuyện đó bà không hiểu đâu. Được rồi yên tâm đi tôi đã cho người giám sát bảo vệ nó rồi"
Để yên tâm và an toàn cho Sở Nhi, Nghị An Khánh cho người đi theo và bảo vệ cô 24/24 đề phòng cô bị phát hiện.
...****************...
Tại TẬP ĐOÀN ĐÁ QUÝ QLIE bậc nhất kinh đô Bắc Kinh...
Sở Nhi chỉ vừa bước vào tập đoàn đã thu hút một lượng lớn người ở đó. Họ cứ nhìn cô chằm chằm vì vẻ đẹp của cô. Thật vậy, Sở Nhi hôm nay mặc một chiếc body cổ lọ màu đen,khoác bên ngoài là áo dạ màu trắng, có thể tôn lên 3 vòng của cô. Vóc dáng cao 1m68, gương mặt với ngũ quan hài hòa không kém phần sắc xảo. Đôi môi hình trái tim, đôi mắt to, tròn lấp lánh. Dù hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn không thể nào làm mờ nhạt vẻ đẹp trên gương mặt của cô.
Sở Nhi tự tin bước vào bên trong căn phòng phỏng vấn. Ở đây có hàng chục người đang chờ đợi phỏng vấn.
1 giờ sau...
Nghị Sở Nhi phỏng vấn xong, cô được mọi người chú ý vì cách thuyết trình khéo léo,nhanh nhẹn, và rất nhạy bén. Cô thuyết trình không một chút sai sót khiến mọi người xung quanh phải ngỡ ngàng.
Dù gì trong tay cô cũng có bằng thạc sĩ tại sao phải xin việc tại đây chứ?
Đúng vậy sau khi tốt nghiệp xong,cô nhận được rất nhiều lời mời từ các thương hiệu nổi tiếng nhưng đều bị cô từ chối vì cô chẳng hứng thú tới nó. Trùng hợp Tập Đoàn Qlie lại chính là sở trường của cô. Cô có thể thiết kế và tạo ra nhiều mẫu đá quý.
Sau khi phỏng vấn xong,cô bắt đầu đi về chờ kết quả. Sở Nhi ghé vào trung tâm mua sắm bậc nhất Bắc Kinh. Cô tung tăng mua sắm và chuẩn bị một số đồ dùng cần thiết. Sẵn tiện mua vài bộ đồ để làm việc. Không thể mặc những chiếc váy như này mà đi làm được.
Dù chưa có kết quả nhưng cô chắc chắn sẽ được chọn vì phần phỏng vấn của cô rất tốt, đã thế bằng học vấn của cô thuộc loại xuất sắc nên sẽ khó từ chối.
Mua sắm thỏa thích xong cô đi tìm chung cư gần đó rồi mua đại một căn.
Vì quen biết với gia đình cô nên việc làm thủ tục giao chuyển căn hộ rất nhanh.
Căn hộ cô mua là căn hộ cao cấp thuộc tầng lớp vip và là căn hộ ở tầng cao nhất. Ở đây có thể thấy trọn vẹn khung cảnh về đêm của thành phố Bắc Kinh này. Ở đây có full nội thất nên cô cũng chẳng cần phải mua thêm gì cả. Việc bây giờ chính là chuyển một số đồ mặc và đồ trang điểm sang mà thôi.
Hoàn tất chỗ ở rồi thì cô mới trở về biệt thự Nghị Gia.
- "Tiểu thư" Thấy cô về các người làm đều chào hỏi.
- "Nhi Nhi con về rồi đấy à? Có đói không?"
- " Mẹ, con đói lắm í, cả ngày nay chưa kịp bỏ bụng gì cả"
Thấy mẹ cô thì Sở Nhi chẳng cần tỏ ra mạnh mẽ mà liền nũng nịu làm nũng với Bà Hoàng Thất Ngọc.
- "Mau mau vào trong ăn tối đi"
- "Vâng mẹ"
Thế là cô ăn tối cùng ba mẹ xong trở về phòng tắm rửa nghỉ ngơi.
Vương Nam Phong bây giờ đang kiểm duyệt lại các nhân viên xin việc phỏng vấn lúc sáng.
Tổng cộng 137 người, Hắn ta chỉ ngó lướt qua rồi lần lượt vứt sang bên.
- "Loại"
- "Loại"
- "Loại"
...
Khiến quản lý và Đức Uy đứng bên mà há hốc mồm. Công sức tuyển chọn cả buổi cuối cùng bị hắn xem rồi bỏ trong 1 nốt nhạc.
Đột nhiên anh lại dừng lại bởi hồ sơ của Nghị Sở Nhi. Nhìn thấy tấm ảnh góc trên cùng anh chợt dừng lại, xem xét kĩ rồi khẽ nụ cười hiếm thấy khiến hai người bên cạnh nhìn nhau giật mình:
- "Thú vị thật đấy"
- "Chủ tịch ý...ý ngài là sao?"
- "Để cô ta làm thư ký cho tôi"
- "Hả... à dạ dạ"
Còn chưa kịp ngạc nhiên đã bị hắn trao cho ánh mắt nhân từ.
- "Nghị Sở Nhi? Cô chính là Nghị Sở Nhi?"
Lần nữa đọc tên cô phải khiến anh nhếch mép. Thật trùng hợp