Hướng Nguyệt Minh ngơ ra một lúc.
Thành thật mà nói, cô đã nghĩ đến chuyện Trình Trạm sẽ không đến đây. Lúc mới bắt đầu chờ, cô cũng không cảm thấy khổ sở hoặc thất vọng cho lắm.
Vừa rồi lại đột nhiên mất bình tĩnh.
Nhưng khi anh nói điều này, sự chán nản, mất mát và buồn bực đè nén ở lồng ngực nháy mắt đã biến mất.
Môi cô hé mở nhưng không thể nói thành lời.
“Nói chuyện.” Trình Trạm cảm thấy có chút khó chịu khi cô cứ im lặng như vậy.
Hướng Nguyệt Minh lấy lại bình tĩnh và “Ồ” một tiếng: “Em biết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT