Sau lần nói rõ với Sầm Nam, Lương Mộc Thu cũng coi như trải qua mấy ngày yên tĩnh.
Chắc hẳn Sầm Nam đã xong phần việc làm ở nhà rồi, mỗi ngày đều đi sớm về khuya đến văn phòng luật sư điểm danh, mà cậu cũng cố ý dắt Mao Đậu đi dạo vào giờ khác, hai người chẳng gặp nhau lấy một lần.
Trước cửa một lần nữa im lìm trở lại, chỉ có đèn tường mờ nhạt hắt lên hành lang dài u ám.
Chỉ có 1 lần, Lương Mộc Thu từ cửa hàng tiện lợi về nhà thấy trên cửa treo một túi đồ chơi cho chó con, trên đó có ghi chú – là chữ viết tay của Sầm Nam, nói là đồ mua từ trước nhưng quên chưa đưa cho Mao Đậu.
Cậu nhìn chữ ký kia ngây người hồi lâu mới cầm túi xuống, sau khi vào cửa chọn lấy mấy thứ ném cho Mao Đậu.
Mao Đậu vẫn ngốc nghếch lắm, chẳng hiểu cái gì, chỉ ngơ ngơ ngậm khúc xương chó lăn lộn trong ổ nhỏ của mình đến là vui vẻ.
Lương Mộc Thu thấy nó chạy nhanh quá bị ngã dập mông, không nhịn được nở nụ cười.
cậu đi vào bếp, vì không biết nấu cơm nên cậu mua luôn hộp bento cho vào trong đĩa, trông cũng ổn đấy chứ.
Cậu và Mao Đậu ăn tối ở bên ngoài, về đến nhà Mao Đậu lại lao vào chuồng chó chơi bóng len, còn cậu ngồi trên sô pha viết kịch bản.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT